viết thư upu về mẹ

Đây là năm thiết bị 3 năm liên tiếp, phái nam Sách có học viên đoạt quán quân quốc gia, giải quán quân và giải Ba nước ngoài về viết thư UPU. Chủ nhân của bức thư gây bất thần cho fan đọc khi em viết về fan hùng của chính bản thân mình là tầng Ozon. Ozon kếch xù và táo Bạn đang хem: Viết thư upu ᴠề người hùng ᴄủa em btѕ . huba.org.vn. Menu. Trang chủ; Blog; Chính sách bảo mật; Liên hệ; Home - Học tập - 35 Viết thư upu về người hùng của em bts mới nhất. Học tập. 35 Viết thư upu về người hùng của em bts mới nhất. administrator 3 phút ago Nội dung ️ 5 bài mẫu viết thư UPU lần thứ 51 năm 2022 về biến đổi khí hậu hay nhất được tổng hợp sưu tầm biên tập bởi 1️⃣ ️: Trường Thịnh Group. Mọi ý kiến vui lòng gửi Liên Hệ cho truongthinh.info để điều chỉnh. truongthinh.info tks. Đăng tại chuyên mục: Kho Kiến Viết thư UPU lần thứ 50 gửi bố mẹ về đại dịch Covid19. Viết thư cho bố để chia sẻ trải nghiệm của mình về đại dịch COVID-19. Viết thư UPU lần thứ 50 với chủ đề "Em hãy viết thư cho một người thân trong gia đình để chia sẻ trải nghiệm của mình về đại dịch Viết thư UPU lần 49 năm 2020 chủ đề thư gửi mẹ cực xúc động. Tác giả: www.giadinhmoi.vn. Đánh giá: 3 ⭐ ( 25125 lượt đánh giá ) Đánh giá cao nhất: 5 ⭐. Đánh giá thấp nhất: 5 ⭐. Tóm tắt: Bức thư gửi mẹ đầy cảm xúc sẽ là bài mẫu tham khảo hay dành cho bài dự thi viết thư UPU lần 49 năm 2020 của các em học sinh. Site De Rencontre Amoureux En France. Thời hạn nộp bài dự thi Cuộc thi Viết thư Quốc tế UPU lần thứ 48 năm 2019 không còn nhiều, và chắc hẳn các bạn học sinh cũng đang cố gắng tìm kiếm các bài viết mẫu để có ý tưởng hoàn thành bài. Hiện nay trên mạng có khá nhiều các bài văn mẫu hay viết về mẹ, phù hợp với đề bài năm dưới sẽ là phần giới thiệu một vài bài văn mẫu hay về những người mẹ luôn hết lòng chăm lo cho chúng ta như những người hùng thực sự của gia đình, đó chính là ý tưởng cho bức thư UPU 2019. Lưu ý đối với phần chào hỏi đầu thư, nội dung viết cho ai, viết lúc nào, viết để làm gì thì các bạn nên tự sáng dụ phần mở đầu thư thường phải có câu chào hỏi như "Chào bạn. Tôi vẫn khỏe, còn bạn dạo này thấy nào. Tôi rất vui vì qua thư chúng ta có thể trao đổi nhiều điều thú vị như vậy. Hôm nay tôi muốn kể với bạn về một người mà tôi rất ngưỡng mộ...".Như chúng ta đã biết, năm nay Cuộc thi Viết thư Quốc tế UPU lần thứ 48 sẽ có chủ đề "Hãy viết một bức thư về người hùng của em" Tiếng Anh Write a letter about your hero. Liên minh Bưu chính Thế giới UPU gọi chủ đề năm 2019 là một "chủ đề truyền cảm hứng".Trong lễ phát động cuộc thi hồi tháng 10/2018, Thứ trưởng Bộ TT&TT Nguyễn Minh Hồng khi đó cũng chia sẻ "Đây là một chủ đề mở, khơi gợi nhiều tư duy sáng tạo, nhiều suy nghĩ và cảm xúc đối với mỗi thí sinh. Trong mỗi con người, mỗi một bạn trẻ đều có sự hiện hữu, tình cảm yêu quý và ngưỡng mộ đối với một người hùng của riêng mình".Thời gian dự thi Cuộc thi Viết thư Quốc tế UPU lần thứ 48 năm 2019 sẽ khép lại vào ngày 15/2/2019 tính theo dấu bưu điện. Bài dự thi viết thư UPU dài không quá từ, viết tay trên 1 mặt giấy. Bài thi phải cho vào phong bì có dán tem, gửi thường qua đường bưu điện đến địa chỉ Báo Thiếu niên Tiền phong, số 5 Hòa Mã, Hà mẫu viết thư UPU về người hùng của em là mẹBài mẫu 1"Những ngôi sao thức ngoài kiaChẳng bằng mẹ đang thức vì chúng nay con ngủ giấc trònMẹ là ngọn gió của con suốt đời".Cứ mỗi lần nghe những câu thơ này của nhà thơ Trần Quốc Minh vang lên, thì em lại chợt nghĩ đến người mẹ thân yêu của em. Em cảm thấy thật bất hạnh cho những ai không có mẹ, bởi vì mẹ là người dành trọn mọi sự thương yêu chăm sóc cho chúng ta. Và mẹ em chính là người như năm nay đã gần bốn mươi tuổi nhưng ai cũng nói mẹ già hơn so với tuổi, có lẽ vì gánh nặng cuộc đời chăng? Công việc của mẹ rất giản dị đó chính là làm ruộng. Sở thích của mẹ rất khác với mọi người, đó chính là làm có dáng người dong dỏng cao, nước da ngăm đen đã bị rám nắng, mái tóc của mẹ dài ngang lưng đã bị cháy nắng ngoài đồng ruộng, nắng chói để đem lại cho em một cuộc sống ấm no. Khi đi làm mẹ thường búi tóc lên, để lộ ra mấy cộng tóc xoăn trông thật duyên dáng. Đi với mái tóc ấy chính là khuôn mặt hình trái xoan của trán của mẹ cao rộng, có lúc nheo lại lộ vẻ suy tư. Năm tháng, thời gian đã hằn lên khuôn mặt mẹ những nếp nhăn nho nhỏ. Nhưng thời gian cũng không thể xóa nhòa được nét dịu hiền, phúc hậu trên khuôn mặt mắt mẹ đen láy thấm đượm sự bao dung, trìu mến. Người ta thường nói "Đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn" quả là không sai. Nhìn vào đôi mắt mẹ, em có thể đoán được những suy nghĩ trong mẹ. Những lúc em làm được việc tốt đôi mắt ấy hạnh phúc như cười. Và cũng từng đỏ hoe khi mỗi lần em làm điều sai vào đôi mắt mẹ, em tự trách mình vì đã làm mẹ buồn. Cùng với đôi mắt mẹ là cặp lông mi dài và đôi chân mày lá liễu dày. Mũi mẹ cao cao, cái miệng nho nhỏ, khi cười để lộ hàm răng trắng, đều như hạt bắp."Bàn tay ta làm nên tất cả Có sức người sỏi đá cũng thành cơm".Đúng vậy! Nhờ có bàn tay đầy nghị lực của mẹ đã nuôi em khôn lớn đến chừng này. Bàn tay ấy đã bị bao sậm, hằn những vết nứt nẻ. Bao nhiêu vết là bấy nhiêu vất vả gian lao của mẹ. Đôi bàn chân cũng vậy, nó cũng đã bị nứt nẻ. Những khi trời trở lạnh, đôi bàn chân ấy lại đau, nhức khiến mẹ phải ngâm vào nước muối. Đôi vai mẹ gầy gộc đã trải bao nhiêu là mưa tất cả những thứ ấy em cảm thấy yêu mẹ thật nhiều, thật nhiều. Nhìn bàn tay mẹ chăm sóc từng đám lúa, luống rau, em cảm thấy mẹ yêu cây cỏ đến chừng là một người mà không thể thiếu trong gia đình. Hằng ngày, mẹ như một cô tấm với những công việc như nấu ăn, giặt giũ, dọn nhà... thật nhanh nhẹn, gọn gàng. Dù nhà cửa có bề bộn đến mấy, mà nếu được bàn tay siêng năng của mẹ thì sẽ trở nên gọn gàng. Vì lo cho cuộc sống của gia đình mà mẹ chẳng bao giờ rảnh rỗi cả, hết việc nhà rồi lại làm là một người luôn dành trọn mọi sự yêu thương và lo toan cho em. Lúc em làm điều gì sai trái, mẹ không la mắng gì đâu mà mẹ dạy em những điều hay lẽ phải, khiến em luôn ghi nhớ trong lòng. Tuy mẹ bận rộn lắm nhưng mẹ vẫn luôn quan tâm tới công việc học hành của em đau ốm, mẹ là bàn tay ấm áp, che chở cho em vượt qua. Đối với mọi người trong làng xóm, mẹ rất hòa nhã, cởi mở với họ nên ai cũng quý mến mẹ. Trong công việc, mẹ rất nhiệt tình nên mỗi lần đi dặm hay gặt lúa thì ai cũng kêu mẹ đấy! Người mẹ thân yêu của em là như vậy đó, mẹ là một người rất yêu thương đứa con của mình. Em yêu mẹ lắm! Yêu mẹ rất mẫu 2Ở lứa tuổi cấp 1 mẹ thường bắt tôi ngủ trưa và học bài, tôi không nghe thì bị mẹ đánh, lúc đó tôi rất ghét mẹ, đôi khi tâm trí tôi thấy "mẹ thật là ác". Mọi chuyện chưa dừng lại ở đó, đến khi lên cấp 2, tôi ghét mẹ vì luôn bị xét nét. Lúc đó, tôi chỉ muốn xách ba lô ra ở riêng. Tôi ghét mẹ lắm! Tôi từng muốn không có mẹ trên đời này...Tôi có tính đua đòi mà gia đình thì không khá giả lắm. Năm tôi học lớp 8, tôi bắt mẹ phải cho tôi học trường tư dù học phí rất cao, lúc đó tôi suy nghĩ thật nông cạn. Mỗi lần ba tôi về, thấy tôi hư là lại gọi mẹ ra la và ba mẹ tôi thường cãi nhau vì tôi...Đỉnh điểm mâu thuẫn giữa tôi và mẹ là năm lớp 9, tôi chuyển về gần nhà học, đây là năm tôi không thể quên những gì tôi đối xử với mẹ. Ngày Noel tôi đã dặn mẹ đón sớm hơn mà mẹ lại quên. Báo hại là hôm đó, tôi phải đi bộ cả tiếng đồng hồ. Về tới nhà, tôi cãi lộn với mẹ, nói những câu nói mà chính tôi cũng không tưởng tượng Giáng sinh, tôi đi Nhà thờ chơi nhưng khi bước xuống cổng, mẹ vẫn cằn nhằn và la tôi trước mặt bạn bè. Tôi đã không suy nghĩ mà ném cả khóa cổng vào người mẹ, làm bàn tay mẹ bị bầm tím cả tháng trời. Lúc đó tôi rất giận mẹ, nhưng tôi cũng thấy chưa có đứa con gái nào lại hư như thâm tâm, tôi biết rằng mẹ cũng rất quan tâm tới tôi nhưng vì mẹ hay la mắng và bắt tôi phải theo khuôn phép nên tôi thấy khó chịu. Thêm vào đó, thấy bạn bè của mình có được nhiều thứ và được ba mẹ chiều chuộng, dễ dãi nên lúc nào tôi cũng chỉ muốn mẹ mình bằng một góc nhỏ của mẹ đứa bạn...Nhưng mọi việc đã bắt đầu đổi thay. Tôi đã gặp khó khăn lớn với đám bạn cùng khối. Đó là những đứa bạn mà tôi từng nói với mẹ là chúng còn tốt với tôi hơn cả mẹ. Chúng tôi bắt đầu chia phe và lên Facebook lời qua tiếng lại, rồi chúng kéo nhau đến tận nhà để đòi đánh tôi. Rồi chúng cô lập để bạn bè trong lớp dần xa lánh thuẫn kéo dài, nhiều ngày liền và điều đó khiến tôi mất ăn mất ngủ. Khi vượt qua giới hạn chịu đựng của mình, tôi kể cho mẹ nghe những rắc rối và xin mẹ cho chuyển trường. Hôm đó, tôi bị mẹ la rất nhiều, và quyết định cho tôi nghỉ học luôn. Tuy nói vậy, nhưng mẹ vẫn bên tôi những lúc tôi suy sụp. Mẹ cho tôi một cơ hội mới tại ngôi trường hôm đó, mẹ không ngủ được và trằn trọc suốt đêm. Lúc ấy, tôi bắt đầu thấy hận vì đã đi theo bạn bè mà quay lưng với mẹ. Sáng hôm sau, mẹ dậy từ sớm để chở em tôi đi học, sau đó quay lại chở tôi lên trường xin rút học bạ cho tôi. Trưa nắng, mẹ không ngủ trưa mà chở tôi lên trường mới để xin học. Chiều mẹ với tôi về, mẹ vừa chạy vừa đi đón em, vừa lo soạn đồ ăn để đưa tôi vào trường nội trú 7 giờ tối, vì nội quy trường không được mặc quần ngắn, mẹ lại chạy đi mua quần cho tôi. Cả ngày mẹ không ăn uống đủ, lại lăn lộn ngoài đường vì tôi. Điều đó đã thực sự thay đổi suy nghĩ của tôi về mẹ. Đi học nội trú xa nhà, tôi lại muốn quay về khoảnh khắc đẹp khi có mẹ bên cạnh. Tôi thầm hiểu và ngày càng quý trọng mẹ không hề ghét bỏ tôi như tôi nghĩ, hồi bé mẹ bắt tôi ngủ trưa và học bài thì tốt cho tôi chứ mẹ có được gì. Đánh tôi đau, mẹ còn đau hơn cả trăm lần như thế. Tôi còn nhớ, ngày còn nhỏ, cứ mỗi lần mẹ đánh tôi là tối mẹ lại ngồi bóp mật gấu cho dần thấy và cảm nhận rằng, dù mẹ có thể là người phụ nữ quê mùa nhưng mẹ đã hy sinh cả công việc và sự nghiệp của mình để chăm sóc chị em tôi... Tới lúc khó khăn nhất, tôi mới biết bên mình không phải là bạn bè mà là gia đình, là mẹ, nơi tôi sinh ra và nuôi dưỡng cho đến khi tôi lớn đây, khi đã đủ nhận thức để trưởng thành, tôi muốn nói với mẹ rằng “Con xin lỗi mẹ! Vì con không bao giờ chịu ngồi xuống lắng nghe lời mẹ dạy, con đã luôn để ngoài tai những gì mẹ dặn dò, răn bảo. Con hư đốn lắm phải không mẹ? Những việc mà con gây ra chắc chắn đã làm mẹ tổn thương nhiều lắm. Nhưng dù sao con cũng thấy mình may mắn vì đã kịp nhận ra để biết tôn trọng mẹ từng phút, từng giây khi mẹ còn bên cạnh…” Bài văn mẫu viết thư UPU lần 48 năm 2019Viết thư quốc tế UPU lần thứ 48Viết thư quốc tế UPU lần thứ 48 Bài mẫu về người hùng là mẹ được VnDoc sưu tầm chọn lọc cho các bạn tham khảo thêm nhiều ý tưởng, khai thác tốt các chủ đề khác nhau chuẩn bị cho bài dự thi viết thư quốc tế UPU năm 2019. Mời các em học sinh tham khảo chi minh Bưu chính Thế giới UPU gọi chủ đề Viết thư UPU lần 48 năm 2019 là một "chủ đề truyền cảm hứng". "Đây là một chủ đề mở, khơi gợi nhiều tư duy sáng tạo, nhiều suy nghĩ và cảm xúc đối với mỗi thí sinh. Trong mỗi con người, mỗi một bạn trẻ đều có sự hiện hữu, tình cảm yêu quý và ngưỡng mộ đối với một người hùng của riêng mình".Các bài văn mẫu hay viết về các thầy giáo như người hùng hay cô giáo như người hùng phù hợp với đề bài năm dưới sẽ là phần giới thiệu một vài bài văn mẫu hay về những người mẹ luôn hết lòng chăm lo cho chúng ta như những người hùng thực sự của gia đình, đó chính là ý tưởng cho bức thư UPU 2019. Lưu ý đối với phần chào hỏi đầu thư, nội dung viết cho ai, viết lúc nào, viết để làm gì thì các bạn nên tự sáng dụ phần mở đầu thư thường phải có câu chào hỏi như "Chào bạn. Tôi vẫn khỏe, còn bạn dạo này thấy nào. Tôi rất vui vì qua thư chúng ta có thể trao đổi nhiều điều thú vị như vậy. Hôm nay tôi muốn kể với bạn về một người mà tôi rất ngưỡng mộ...".Bài mẫu viết thư UPU về người hùng của em là mẹViết thư quốc tế UPU lần thứ 48 Người hùng là mẹ - Bài tham khảo 1Xin chào bạn!Người hùng trong bạn là ai, bạn từng kể cho mình nghe người hùng trong bạn, thần tượng của bạn là chị ca sĩ người Hàn Quốc. Còn với mình, thần tượng của mình, người hùng trong lòng mình không ai khác chính là mẹ. Người mẹ tần tảo vất vả vì 3 anh em mình lên 3 tuổi thì bố mình bị cảm lạnh và qua đời. Lúc ấy, mẹ mình vừa đi xuất khẩu lao động ở Đài Loan. Mẹ mình đi làm giúp việc gia đình vất vả lắm. Bố mất, mẹ mình không được về. Còn nhỏ, mình chưa hiểu được sự thiếu vắng tình cảm của bố và của mẹ như thế sống với bà nội và hai anh trai. Bà lúc nào cũng thương vì mình là con gái út mà phải xa mẹ lại mồ côi cha khi còn quá nhỏ nên lúc nào bà cũng cưng chiều mình học lớp 1, mẹ mình mới được về từ khi bố mất. Mẹ làm gấp 4, 5 người bình thường để gửi tiền về nuôi 3 anh em mình và xây lại căn nhà cũ nát để bốn bà cháu ở che nắng che mẹ về quê, mẹ khóc rất nhiều. Cảm nhận của mình về mẹ xa vời quá vì khi ấy mình còn nhỏ mẹ đã đi xa. Mình đã không theo mẹ. Mẹ gọi Minh ngủ với mẹ nhé, mình lắc đầu từ chối. Dù bà nội, bà ngoại nịnh nọt thế nào mình cũng không ngủ cùng lẽ mẹ buồn lắm. Mẹ ở gần chăm sóc rồi kể nhiều chuyện cho mình nghe. Mình dần yêu mẹ hơn. Lúc ấy, mình thấy đêm nào mẹ cũng khóc vì thương mình mồ côi cha và tuổi thơ phải xa anh trai học lớp 10. Khi đó nhà nghèo lắm tiền mẹ đi giúp việc 4 năm ở xứ người cũng chỉ đủ sửa nhà, nuôi mấy anh em mình. Mẹ lại tần tảo đi chạy chợ. Mẹ lấy hàng này, hàng kia về đó, mẹ về nhà khi tan chợ trưa và không may bị xe ô tô đâm phải. Mẹ được đưa vào bệnh viện cấp cứu. Anh em mình tưởng mất mẹ vì mẹ hôn mê hai tuần. khi mẹ tỉnh được hai ngày lại hôn mê nhà mình chỉ khóc và mỗi tuần anh em mình được ông chú đưa lên thăm mẹ điều trị ở Hà Nội 1 lần. Lúc nào chúng mình cũng khóc mong mẹ mình tỉnh dậy như một phép màu, mẹ trở về nhà lúc đầu đi hơi lệch do mẹ bị gãy xương bả vai. Rồi mẹ chịu khó dưỡng thương. Thời gian ấy, gia đình mình nợ nần nhiều cơm, miếng nào ngon bà và mẹ lại gạt sang bát anh em mình. Bà và mẹ chỉ ăn phần thừa hoặc tý nước kho cá, kho thịt. Hoàn cảnh gia đình càng khó khăn, mẹ lại phải đi làm ở Ma Cao để kiếm tiền nuôi anh em mình ăn học. Anh cả thi được đại học. Mẹ mừng nhưng mẹ chỉ khóc vì lo không biết nuôi anh ra sao. Bà nội động viên mẹ và mẹ lại lên đường đi kiếm tiền. Mỗi năm, mẹ chỉ về với anh em mình vào dịp nào gọi điện về, mẹ cũng dặn dò anh em mình phải chịu khó học để sau này bớt khổ. Lúc nào mẹ cũng bảo anh em mình không được hư đốn. Dù ở xa, mẹ luôn gửi tin nhắn về dạy dỗ con cái để anh em mình nên người không làm điều dịp Tết về, mẹ lại ngồi cạnh mình để cùng mình học bài. Mẹ luôn khen mình giỏi vì mẹ không làm được bài tập của mình. Mẹ luôn biết tạo niềm tin cho mình. Lại sắp đến dịp mẹ về thăm mình. Người mẹ như người hùng trong lòng mình. Mình luôn tự hứa sẽ cố gắng học thật tốt, trở thành người có ích giúp mẹ đỡ tạm biệt bạn!Vũ Anh MinhBài văn mẫu viết thư UPU lần thứ 48 năm 2019 ấn tượng - Bài tham khảo 2Gửi người hùng của con!Khi đặt bút viết lá thư này, con tự hỏi người hùng trong con là ai, và con chỉ có duy nhất một câu trả lời chính là người phụ nữ tần tảo nuôi dưỡng con suốt 14 năm qua. Mẹ là người phụ nữ nhiễm HIV, kể từ ngày con sinh ra đời cũng là ngày mà cả khu phố tất cả mọi người đều tránh xa hai mẹ con mắt con chỉ có mẹ, bố là một ai đó vô cùng xa lạ. Con chỉ được nghe về bố từ bà ngoại. Bà kể, mẹ yêu bố nhưng vì hoàn cảnh gia đình quá khác biệt nên hai người không thể đến được với nhau một cách danh chính ngôn và bố vẫn yêu nhau cho tới khi bố biết mình bị nhiễm HIV. Dù giấu giếm nhưng mọi người xung quanh biết bố đã mắc phải căn bệnh thế kỉ ấy. Cái án bệnh HIV lại lan sang mẹ. Bà nói, những tháng ngày mẹ mang thai, cả xã tránh xa mẹ. Mẹ lên tận Bệnh viện tỉnh cách nhà 40 km để sinh ra ra đời, cả xóm làng xa lánh, ông bà nội kiên quyết không đón nhận mẹ con mình. Bà ngoại còn nói chẳng ai bế con vì họ sợ lây nhiễm HIV. Đến năm con 3 tuổi, mẹ và bà mừng rơn vì con được thông báo không nhiễm HIV nhưng xóm làng có ai bố không may gặp tai nạn và qua đời. Bà cũng nói, khi còn sống bố là người có trách nhiệm, khi biết mẹ mang thai bố chuyển đến ở cùng hai mẹ con để tiện chăm sóc. Bố mất đi hai mẹ con mất đi chỗ biết mẹ đã phải khổ cực thế nào để kiếm tiền nuôi con. Mẹ đã phải lăn lộn khắp nơi đi xin việc để có thể lo cho con một cuộc sống no đủ. Đã có lúc mẹ ngồi ở một góc tối và khóc 1 mình vì không thể tìm được công việc tử tế do mọi người kì thị do nhiễm nhớ ngày con vào lớp 1, đến trường bạn bè xa lánh, bố mẹ của các bạn trong lớp cũng cấm con mình chơi cùng con. Thậm chí, bạn cùng bàn còn gọi con là con nhà Ết. Tuy ở tuổi đó con chưa hiểu Ết là gì nhưng con ghét cay ghét đắng mẹ ạ. Con không nói cho mẹ biết nhưng con đã đem chuyện đó kể lại cho bà ngoại này, mẹ đi làm tại một tổ chức tuyên truyền phòng chống HIV ở Hải Phòng. Từ đó hai mẹ con mình phải xa nhau. Con còn nhớ mỗi lần về thăm mẹ đều mang cho con đồ ăn ngon, quần áo đẹp và luôn động viên con phải cố gắng hơn trong cuộc tiện chăm sóc và có điều kiện học tập tốt hơn, mẹ đã đưa con ra thành phố để ở cùng. Mẹ đi khắp nơi tuyên truyền và chia sẻ với những người đang mắc phải căn bệnh HIV giống như mình. Con nhớ có lần mẹ vừa về tới nhà đã ôm chặt lấy con và khóc khi hôm đó mẹ cùng các cô chú trong hội lúc đi vận động bị đuổi đánh thậm tệ. Nhìn chân tay mẹ bầm tím con rất xót xa, lúc ấy mẹ nói dù có khó khăn thế nào nhưng nghĩ đến con, vì con nên mẹ đã cố gắng vượt qua tất con lớn hơn, mẹ bắt đầu kể nhiều cho con về bố, cả căn bệnh mà cả hai người đều mắc phải. Mẹ nói với con bệnh không đáng sợ và con đừng ngại khi bị mọi người xa lánh. Hãy tự lập và phải vươn lên để chiến thắng bản thân, chiến thắng cuộc sống khắc nghiệt vẫn còn nhớ như in hồi con vì đánh nhau với bạn mà mẹ phải chịu thay đòn roi từ mẹ của bạn kia. Con cũng mãi nhớ những đêm mẹ phải làm thêm tới 2 - 3 giờ sáng để có thu nhập lo cho cuộc sống của cả nhà, khi thì gấp phong bì, lúc thì đính hạt cườm hay thêu sống của mẹ vất vả, mẹ phải làm hết mọi việc như người đàn ông. Khi ấy con bỗng ước mình có thể giúp đỡ mẹ và ước gì bố còn sống. Dù mang căn bệnh thế kỷ nhưng chí ít còn có ông ở bên đỡ đần và cùng mẹ trải qua quãng thời gian khó khăn. Đôi khi con cũng thầm nghĩ nếu mình mang căn bệnh giống mẹ thì cả hai mẹ con sẽ cùng nhau đi trên con đường dài ngoái, mẹ bị suy giảm miễn dịch rồi qua đời. Sau 18 năm mắc HIV mẹ đã rời xa con, rời xa bà ngoại để đến một thế giới mà con nghĩ sẽ yên bình và hết thị phi. Bà ngoại khóc nhiều lắm mẹ ạ, bà nói mẹ sống 18 năm với HIV là một điều may mắn, ngày bà biết mẹ mắc căn bệnh này bà tưởng đã mất con. Nhiều khi bà đã mua chai thuốc sâu về bảo mẹ cùng chết nhưng nhờ nghị lực và sự kiên cường mẹ đã xin bà mạnh mẽ lên để chống lại xa lánh, dị nghị của xã con là thế từ khi mang bệnh, đẻ ra con rồi đến khi qua đời bà luôn là người anh hùng. Chưa một lần mẹ bỏ cuộc, bỏ qua dư luận mẹ vẫn nuôi con và chăm sóc bà. Khi mẹ đi xa, cuộc sống của con chỉ còn bà ngoại nhưng hai bà cháu vẫn kể về những câu chuyện mà mẹ đã làm đó là tuyên truyền về phòng chống HIV cho cộng đồng. Hai bà cháu tự hào về mẹ lắm. Người anh hùng trong con là các bạn, những người hùng trong các bạn là ai và con chắc chắc không ít người tự viết về cha, mẹ, ông, bà mến!Viết thư quốc tế UPU lần thứ 48 Bài mẫu về người hùng là mẹ - Bài tham khảo 3"Những ngôi sao thức ngoài kiaChẳng bằng mẹ đang thức vì chúng nay con ngủ giấc trònMẹ là ngọn gió của con suốt đời".Cứ mỗi lần nghe những câu thơ này của nhà thơ Trần Quốc Minh vang lên, thì em lại chợt nghĩ đến người mẹ thân yêu của em. Em cảm thấy thật bất hạnh cho những ai không có mẹ, bởi vì mẹ là người dành trọn mọi sự thương yêu chăm sóc cho chúng ta. Và mẹ em chính là người như năm nay đã gần bốn mươi tuổi nhưng ai cũng nói mẹ già hơn so với tuổi, có lẽ vì gánh nặng cuộc đời chăng? Công việc của mẹ rất giản dị đó chính là làm ruộng. Sở thích của mẹ rất khác với mọi người, đó chính là làm có dáng người dong dỏng cao, nước da ngăm đen đã bị rám nắng, mái tóc của mẹ dài ngang lưng đã bị cháy nắng ngoài đồng ruộng, nắng chói để đem lại cho em một cuộc sống ấm no. Khi đi làm mẹ thường búi tóc lên, để lộ ra mấy cộng tóc xoăn trông thật duyên dáng. Đi với mái tóc ấy chính là khuôn mặt hình trái xoan của trán của mẹ cao rộng, có lúc nheo lại lộ vẻ suy tư. Năm tháng, thời gian đã hằn lên khuôn mặt mẹ những nếp nhăn nho nhỏ. Nhưng thời gian cũng không thể xóa nhòa được nét dịu hiền, phúc hậu trên khuôn mặt mắt mẹ đen láy thấm đượm sự bao dung, trìu mến. Người ta thường nói "Đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn" quả là không sai. Nhìn vào đôi mắt mẹ, em có thể đoán được những suy nghĩ trong mẹ. Những lúc em làm được việc tốt đôi mắt ấy hạnh phúc như cười. Và cũng từng đỏ hoe khi mỗi lần em làm điều sai vào đôi mắt mẹ, em tự trách mình vì đã làm mẹ buồn. Cùng với đôi mắt mẹ là cặp lông mi dài và đôi chân mày lá liễu dày. Mũi mẹ cao cao, cái miệng nho nhỏ, khi cười để lộ hàm răng trắng, đều như hạt bắp."Bàn tay ta làm nên tất cảCó sức người sỏi đá cũng thành cơm".Đúng vậy! Nhờ có bàn tay đầy nghị lực của mẹ đã nuôi em khôn lớn đến chừng này. Bàn tay ấy đã bị bao sậm, hằn những vết nứt nẻ. Bao nhiêu vết là bấy nhiêu vất vả gian lao của mẹ. Đôi bàn chân cũng vậy, nó cũng đã bị nứt nẻ. Những khi trời trở lạnh, đôi bàn chân ấy lại đau, nhức khiến mẹ phải ngâm vào nước muối. Đôi vai mẹ gầy gộc đã trải bao nhiêu là mưa tất cả những thứ ấy em cảm thấy yêu mẹ thật nhiều, thật nhiều. Nhìn bàn tay mẹ chăm sóc từng đám lúa, luống rau, em cảm thấy mẹ yêu cây cỏ đến chừng là một người mà không thể thiếu trong gia đình. Hằng ngày, mẹ như một cô tấm với những công việc như nấu ăn, giặt giũ, dọn nhà... thật nhanh nhẹn, gọn gàng. Dù nhà cửa có bề bộn đến mấy, mà nếu được bàn tay siêng năng của mẹ thì sẽ trở nên gọn gàng. Vì lo cho cuộc sống của gia đình mà mẹ chẳng bao giờ rảnh rỗi cả, hết việc nhà rồi lại làm là một người luôn dành trọn mọi sự yêu thương và lo toan cho em. Lúc em làm điều gì sai trái, mẹ không la mắng gì đâu mà mẹ dạy em những điều hay lẽ phải, khiến em luôn ghi nhớ trong lòng. Tuy mẹ bận rộn lắm nhưng mẹ vẫn luôn quan tâm tới công việc học hành của em đau ốm, mẹ là bàn tay ấm áp, che chở cho em vượt qua. Đối với mọi người trong làng xóm, mẹ rất hòa nhã, cởi mở với họ nên ai cũng quý mến mẹ. Trong công việc, mẹ rất nhiệt tình nên mỗi lần đi dặm hay gặt lúa thì ai cũng kêu mẹ đấy! Người mẹ thân yêu của em là như vậy đó, mẹ là một người rất yêu thương đứa con của mình. Em yêu mẹ lắm! Yêu mẹ rất thư quốc tế UPU lần thứ 48 Người hùng là mẹ - Bài tham khảo 4Ở lứa tuổi cấp 1 mẹ thường bắt tôi ngủ trưa và học bài, tôi không nghe thì bị mẹ đánh, lúc đó tôi rất ghét mẹ, đôi khi tâm trí tôi thấy "mẹ thật là ác". Mọi chuyện chưa dừng lại ở đó, đến khi lên cấp 2, tôi ghét mẹ vì luôn bị xét nét. Lúc đó, tôi chỉ muốn xách ba lô ra ở riêng. Tôi ghét mẹ lắm! Tôi từng muốn không có mẹ trên đời này...Tôi có tính đua đòi mà gia đình thì không khá giả lắm. Năm tôi học lớp 8, tôi bắt mẹ phải cho tôi học trường tư dù học phí rất cao, lúc đó tôi suy nghĩ thật nông cạn. Mỗi lần ba tôi về, thấy tôi hư là lại gọi mẹ ra la và ba mẹ tôi thường cãi nhau vì tôi...Đỉnh điểm mâu thuẫn giữa tôi và mẹ là năm lớp 9, tôi chuyển về gần nhà học, đây là năm tôi không thể quên những gì tôi đối xử với mẹ. Ngày Noel tôi đã dặn mẹ đón sớm hơn mà mẹ lại quên. Báo hại là hôm đó, tôi phải đi bộ cả tiếng đồng hồ. Về tới nhà, tôi cãi lộn với mẹ, nói những câu nói mà chính tôi cũng không tưởng tượng Giáng sinh, tôi đi Nhà thờ chơi nhưng khi bước xuống cổng, mẹ vẫn cằn nhằn và la tôi trước mặt bạn bè. Tôi đã không suy nghĩ mà ném cả khóa cổng vào người mẹ, làm bàn tay mẹ bị bầm tím cả tháng trời. Lúc đó tôi rất giận mẹ, nhưng tôi cũng thấy chưa có đứa con gái nào lại hư như thâm tâm, tôi biết rằng mẹ cũng rất quan tâm tới tôi nhưng vì mẹ hay la mắng và bắt tôi phải theo khuôn phép nên tôi thấy khó chịu. Thêm vào đó, thấy bạn bè của mình có được nhiều thứ và được ba mẹ chiều chuộng, dễ dãi nên lúc nào tôi cũng chỉ muốn mẹ mình bằng một góc nhỏ của mẹ đứa bạn...Nhưng mọi việc đã bắt đầu đổi thay. Tôi đã gặp khó khăn lớn với đám bạn cùng khối. Đó là những đứa bạn mà tôi từng nói với mẹ là chúng còn tốt với tôi hơn cả mẹ. Chúng tôi bắt đầu chia phe và lên Facebook lời qua tiếng lại, rồi chúng kéo nhau đến tận nhà để đòi đánh tôi. Rồi chúng cô lập để bạn bè trong lớp dần xa lánh thuẫn kéo dài, nhiều ngày liền và điều đó khiến tôi mất ăn mất ngủ. Khi vượt qua giới hạn chịu đựng của mình, tôi kể cho mẹ nghe những rắc rối và xin mẹ cho chuyển trường. Hôm đó, tôi bị mẹ la rất nhiều, và quyết định cho tôi nghỉ học luôn. Tuy nói vậy, nhưng mẹ vẫn bên tôi những lúc tôi suy sụp. Mẹ cho tôi một cơ hội mới tại ngôi trường hôm đó, mẹ không ngủ được và trằn trọc suốt đêm. Lúc ấy, tôi bắt đầu thấy hận vì đã đi theo bạn bè mà quay lưng với mẹ. Sáng hôm sau, mẹ dậy từ sớm để chở em tôi đi học, sau đó quay lại chở tôi lên trường xin rút học bạ cho tôi. Trưa nắng, mẹ không ngủ trưa mà chở tôi lên trường mới để xin học. Chiều mẹ với tôi về, mẹ vừa chạy vừa đi đón em, vừa lo soạn đồ ăn để đưa tôi vào trường nội trú 7 giờ tối, vì nội quy trường không được mặc quần ngắn, mẹ lại chạy đi mua quần cho tôi. Cả ngày mẹ không ăn uống đủ, lại lăn lộn ngoài đường vì tôi. Điều đó đã thực sự thay đổi suy nghĩ của tôi về mẹ. Đi học nội trú xa nhà, tôi lại muốn quay về khoảnh khắc đẹp khi có mẹ bên cạnh. Tôi thầm hiểu và ngày càng quý trọng mẹ không hề ghét bỏ tôi như tôi nghĩ, hồi bé mẹ bắt tôi ngủ trưa và học bài thì tốt cho tôi chứ mẹ có được gì. Đánh tôi đau, mẹ còn đau hơn cả trăm lần như thế. Tôi còn nhớ, ngày còn nhỏ, cứ mỗi lần mẹ đánh tôi là tối mẹ lại ngồi bóp mật gấu cho dần thấy và cảm nhận rằng, dù mẹ có thể là người phụ nữ quê mùa nhưng mẹ đã hy sinh cả công việc và sự nghiệp của mình để chăm sóc chị em tôi... Tới lúc khó khăn nhất, tôi mới biết bên mình không phải là bạn bè mà là gia đình, là mẹ, nơi tôi sinh ra và nuôi dưỡng cho đến khi tôi lớn đây, khi đã đủ nhận thức để trưởng thành, tôi muốn nói với mẹ rằng “Con xin lỗi mẹ! Vì con không bao giờ chịu ngồi xuống lắng nghe lời mẹ dạy, con đã luôn để ngoài tai những gì mẹ dặn dò, răn bảo. Con hư đốn lắm phải không mẹ? Những việc mà con gây ra chắc chắn đã làm mẹ tổn thương nhiều lắm. Nhưng dù sao con cũng thấy mình may mắn vì đã kịp nhận ra để biết tôn trọng mẹ từng phút, từng giây khi mẹ còn bên cạnh… Bạn đang xem Hãy viết một bức thư về người anh hùng của em, người anh hùng đó là Mẹ TRONG Với nhiều người, mẹ không chỉ là người mang nặng đẻ đau, sinh thành, nuôi nấng mà đôi khi người phụ nữ bé nhỏ ấy còn trở thành người anh hùng che chở, bảo vệ chúng ta trên đường đời với cuộc thi viết thư đầu tiên UPU . 48. Với đề tài viết thư về người anh hùng của mình, người anh hùng là Mẹ sẽ là cơ hội để các em bày tỏ tình cảm của mình đối với người mẹ kính yêu của mình. Bài văn mẫu viết thư UPU lần thứ 48 năm 2019, Hãy viết một bức thư về người anh hùng của em, người anh hùng là Mẹ Đà Nẵng, ngày 18 tháng 12 năm 2018 Xin chào các bạn, hôm nay là một ngày mưa, tự dưng tôi thấy nhớ mẹ vô cùng, mẹ là người hùng trong lòng tôi. Có thể bạn sẽ thấy lạ vì khi nói về anh hùng, người ta thường hình dung ra những anh chàng chân dài, vai rộng, một người đàn ông to lớn. Nhưng đối với tôi, cô ấy là người hùng duy nhất, giữ một vị trí đặc biệt trong trái tim tôi, trong cuộc đời tôi. Mẹ tôi là một người nông dân chính hiệu, cuộc đời mẹ tôi đã chịu đựng mọi khó khăn gian khổ, từ nhỏ mẹ đã chịu đựng đủ thứ cực khổ. Mẹ tôi không có một gia đình trọn vẹn, bởi từ ngày mẹ tôi lên 4 tuổi, ông bà ngoại ly hôn, rồi cả hai nhanh chóng đường ai nấy đi, có con riêng và mẹ trở thành đứa trẻ mồ côi trong gia đình. nhà riêng của mình. Mẹ lớn lên dưới sự chăm sóc, đùm bọc của bà cố nhưng cuộc sống nghèo khó, vất vả khiến mẹ phải bươn chải kiếm sống, ăn không đủ mặc, mặc không đủ ấm nên việc học của mẹ cũng dang dở. , mẹ tôi phải bỏ học từ lớp 5. Năm 18 tuổi, cô kết hôn. Thành thật mà nói, bố tôi đã ly hôn một lần trước khi đến với mẹ tôi. Ngày cưới, cô không được mặc váy cưới, bàn tiệc chỉ khoảng chục người. mâm cơm, có lẽ đó là nỗi ân hận lớn nhất trong cuộc đời mẹ, bởi mẹ luôn trăn trở mỗi khi nhớ lại kỉ niệm ấy. Ngày đầu tiên cưới, bố mẹ tôi đã phải khổ sở vì bà ngoại là người khó tính, cuộc sống mẹ chồng nàng dâu không hề dễ dàng. Cha thương mẹ, quyết tâm vào Nam lập nghiệp mới với hai bàn tay trắng, cuộc đời mẹ vì thế cũng bước sang trang mới. Vào Nam cũng là lúc mẹ mang bầu, khác với những bà bầu khác được nghỉ ngơi phơi chân, mẹ chỉ phải bươn chải làm thuê cho người ta để kiếm sống. mọi việc đều cần cù, cho đến ngày chào đời. Bữa cơm thường chỉ là ngọn rau dại mọc quanh chòi với đôi con cá khô, bố bảo có hôm mẹ thèm miếng thịt mà không có tiền mua, bố thương lắm. nhiều. Nghèo đói hành hạ con người, bố mẹ tôi không thể đến bệnh viện mà chỉ nhờ một bà mụ gần đó cưu mang, trải qua bao nhiêu đau đớn cuối cùng tôi cũng chào đời, nhưng mẹ tôi rất yếu vì không thể kiêng khem được. tập thể dục đúng cách. Tôi thương mẹ lắm, mỗi lần nghe bố kể chuyện tuổi thơ, tôi chỉ muốn khóc vì thấy mẹ khổ nhiều, hy sinh nhiều cho gia đình và cuộc sống mà mẹ phải vất vả nhiều. Cuộc sống gia đình tôi khấm khá hơn khi cuối cùng bố mẹ tôi dành dụm được một số tiền để mua một mảnh đất nhỏ, trên mảnh đất toàn cỏ cây bụi rậm, bố mẹ tôi cũng một tay khai khẩn. trồng những cây cà phê đầu tiên. Nhưng ông trời không phụ lòng người, khi đến vụ thu hoạch, cà phê mất giá chỉ còn ba ngàn đồng một ký, mẹ tôi với lòng trung kiên của một người đàn bà thép đã bàn với cha quyết tâm trồng rau để bán. , lấy ngắn nuôi dài. Hàng ngày, 3 giờ 30 sáng, bố mẹ tôi cắt rau chất đầy hai thúng để mẹ tôi đi bán. Lúc đó cả xóm ai cũng biết mặt mẹ, giờ gặp lại mẹ vẫn thốt lên “Ôi Lệ ngày xưa bán rau!”. đầy ắp nỗi nhớ, đâu đâu cũng thấy dấu chân mẹ mòn, đôi vai gầy vẫn gánh rau đi bán, chắt chiu từng đồng để nuôi cả nhà. Đã có lúc tôi nghĩ nếu đôi vai ấy gục xuống, bao nhiêu lần mẹ tôi đã khóc thầm mà tôi không biết? Mẹ tôi là một người rất nghiêm khắc, bà sống rất tiết kiệm, mọi việc trong nhà ngoài gia đình đều do một tay tôi lo liệu, bởi vì bố tôi vốn là một người cẩu thả. Mẹ thương chị em tôi lắm, tôi còn nhớ rất rõ từng lời dạy, từng cái nắm tay khi mẹ dạy tôi viết những con chữ đầu tiên, những kỷ niệm như mới hôm qua. Ôi, ấm áp làm sao! Tuổi thơ tôi là hình ảnh mẹ đi chợ về, tôi luôn mong có được chiếc bánh rán, cây kẹo mút, món quà quý giá của tuổi thơ. Rồi những ngày mưa gió, mẹ đưa chúng tôi đi tiêm phòng, chỗ nào nước lũ cũng ngập đến bắp thịt, mẹ cho hai chị em tôi vào chiếc cặp mẹ cõng, vượt hàng chục cây số ra trạm. . ân xá. Tôi sợ tiêm, mẹ lại ôm tôi vào lòng dỗ dành, lời nói của mẹ như liều thuốc mê ngọt ngào khiến tôi quên hết đau đớn. Sau này lớn lên, mẹ dạy dỗ chúng tôi rất nghiêm khắc, mẹ không muốn tôi phải phụ thuộc, nhưng tôi phải biết tự lập, tự lo cho mình từ nhỏ, từ nhỏ là nhờ công lao của mẹ. trường, tôi. được biết đến với Bắc Triều Tiên. Có nồi cơm điện đầy đủ, học lớp 3 em đã có thể nấu những bữa ăn đơn giản, lớn hơn một chút em đã biết giúp bố mẹ làm vườn, so với các bạn em là người tự lập nhất. Cho đến hôm nay con đã 14 tuổi, mẹ cũng đã lớn lên rất nhiều, cuộc sống cũng đỡ hơn xưa nhưng chưa bao giờ con thấy mẹ được nghỉ ngơi và sống thu mình. Mẹ tôi lúc nào cũng vậy, làm lụng vất vả không kể mưa nắng, mẹ nói “Những gì mẹ phấn đấu hôm nay là vì tương lai của con, mẹ không muốn con khổ như mẹ ngày xưa đâu mẹ ạ”. Con xin lỗi mẹ”, rồi mẹ tôi bật khóc, lần đầu tiên tôi thấy mẹ khóc, đúng là “Trên đời không ai tốt hơn mẹ”, và cũng không ai hy sinh nhiều như mẹ. Mỗi khi tôi gặp khó khăn, hay gặp phải những bài toán hóc búa, mẹ như một nhà chiến lược tài ba, luôn đưa ra những định hướng, gợi ý để tôi tự mình vượt qua. Khi tôi lớn lên, học trung học, mẹ tôi không thể giúp tôi học hành nữa. Cô trầm ngâm đưa đôi mắt buồn lên đầu tôi “Em ít chữ, em không giúp được gì, anh phấn đấu đi. Nghe thầy, nghe thầy, rủ bạn bè cùng học giỏi”. Từ đôi mắt ấy của mẹ, tôi thấy nỗi buồn tràn trong đáy mắt mẹ, khóe mắt mẹ giờ đã có thêm vài nếp nhăn, làn da cũng sạm đen vì nắng mưa, đôi bàn tay gầy guộc của mẹ bây giờ. trở nên gân guốc, sần sùi, xù xì. Nhưng em thích nhất là được cầm trên tay những chiếc bàn đó, khi những vết chai sần trên tay, lòng em lại càng quyết tâm học làm người, để mai sau cho mẹ được giàu sang, sung sướng. Cuộc sống vất vả khiến mẹ mắc nhiều bệnh nhưng mẹ không bao giờ cho chị em con biết, mẹ chỉ chịu đựng một mình, có lẽ mẹ sợ chúng con lo lắng nên càng thương mẹ nhiều hơn. hơn. Mẹ tôi vất vả cả đời nhưng mẹ chưa bao giờ phàn nàn, mỗi lần mẹ nhìn tôi trìu mến, tôi hiểu mẹ đã tin tưởng và kỳ vọng rất nhiều vào tôi, kỳ vọng vào một cô con gái lớn. sẽ thành người, có cuộc sống hạnh phúc, không phải lo lắng nhiều như mẹ, con yên tâm đi. Tôi dặn lòng không được để mẹ thất vọng, vì mẹ đã chịu nhiều mất mát, tôi không muốn là nỗi lo lắng trong lòng mẹ nữa. Mẹ tôi, một người anh hùng vĩ đại, một anh hùng có một không hai, mẹ là tượng đài không thể thay thế trong lòng tôi, niềm tin của mẹ sẽ là ánh sáng dẫn đường cho tôi bước vào tương lai. Xin chào tất cả mọi người và hy vọng sớm gặp lại bạn! Tô Thị Thanh Thủy Các bài văn mẫu viết thư UPU lần thứ 48 năm 2018 khác => Hãy viết một bức thư về người anh hùng của bạn, người anh hùng đó là Thầy => Hãy viết một bức thư về anh hùng của bạn, anh hùng đó là Anh => Hãy viết một bức thư về người hùng của bạn, người hùng đó là bà => Viết một lá thư về anh hùng của bạn, anh hùng là Chúa => Hãy viết một bức thư về người anh hùng của bạn, người anh hùng đó chính là Bạn => Viết một bức thư về anh hùng của bạn, anh hùng là giáo viên => Hãy viết một bức thư về anh hùng của bạn, anh hùng đó là ông nội => Hãy viết một bức thư về người anh hùng của em, người anh hùng đó là bố Xem thêm các bài viết hay về Hỏi đáp văn học xem thêm chi tiết về Hãy viết một bức thư về người anh hùng của em, người anh hùng đó là Mẹ Hãy viết một bức thư về người anh hùng của em, người anh hùng đó là Mẹ Hình ảnh về Hãy viết một bức thư về người anh hùng của em, người anh hùng đó là Mẹ Video về Viết thư về anh hùng của em, anh hùng là Mẹ Wiki trên Viết thư về anh hùng của em, anh hùng là Mẹ Hãy viết một bức thư về người anh hùng của em, người anh hùng đó là Mẹ - Với nhiều người, mẹ không chỉ là người mang nặng đẻ đau, sinh thành, nuôi nấng mà đôi khi người phụ nữ bé nhỏ ấy còn trở thành người anh hùng che chở, bảo vệ chúng ta trên đường đời với cuộc thi viết thư đầu tiên UPU . 48. Với đề tài viết thư về người anh hùng của mình, người anh hùng là Mẹ sẽ là cơ hội để các em bày tỏ tình cảm của mình đối với người mẹ kính yêu của mình. Hãy viết một bức thư về người anh hùng của em, người anh hùng đó là Mẹ Bài văn mẫu viết thư UPU lần thứ 48 năm 2019, Hãy viết một bức thư về người anh hùng của em, người anh hùng là Mẹ Đà Nẵng, ngày 18 tháng 12 năm 2018 Xin chào các bạn, hôm nay là một ngày mưa, tự dưng tôi thấy nhớ mẹ vô cùng, mẹ là người hùng trong lòng tôi. Có thể bạn sẽ thấy lạ vì khi nói về anh hùng, người ta thường hình dung ra những anh chàng chân dài, vai rộng, một người đàn ông to lớn. Nhưng đối với tôi, cô ấy là người hùng duy nhất, giữ một vị trí đặc biệt trong trái tim tôi, trong cuộc đời tôi. Mẹ tôi là một người nông dân chính hiệu, cuộc đời mẹ tôi đã chịu đựng mọi khó khăn gian khổ, từ nhỏ mẹ đã chịu đựng đủ thứ cực khổ. Mẹ tôi không có một gia đình trọn vẹn, bởi từ ngày mẹ tôi lên 4 tuổi, ông bà ngoại ly hôn, rồi cả hai nhanh chóng đường ai nấy đi, có con riêng và mẹ trở thành đứa trẻ mồ côi trong gia đình. nhà riêng của mình. Mẹ lớn lên dưới sự chăm sóc, đùm bọc của bà cố nhưng cuộc sống nghèo khó, vất vả khiến mẹ phải bươn chải kiếm sống, ăn không đủ mặc, mặc không đủ ấm nên việc học của mẹ cũng dang dở. , mẹ tôi phải bỏ học từ lớp 5. Năm 18 tuổi, cô kết hôn. Thành thật mà nói, bố tôi đã ly hôn một lần trước khi đến với mẹ tôi. Ngày cưới, cô không được mặc váy cưới, bàn tiệc chỉ khoảng chục người. mâm cơm, có lẽ đó là nỗi ân hận lớn nhất trong cuộc đời mẹ, bởi mẹ luôn trăn trở mỗi khi nhớ lại kỉ niệm ấy. Ngày đầu tiên cưới, bố mẹ tôi đã phải khổ sở vì bà ngoại là người khó tính, cuộc sống mẹ chồng nàng dâu không hề dễ dàng. Cha thương mẹ, quyết tâm vào Nam lập nghiệp mới với hai bàn tay trắng, cuộc đời mẹ vì thế cũng bước sang trang mới. Vào Nam cũng là lúc mẹ mang bầu, khác với những bà bầu khác được nghỉ ngơi, phơi chân, mẹ chỉ phải bươn chải làm thuê cho người ta để kiếm sống. mọi việc đều cần cù, cho đến ngày chào đời. Bữa cơm thường chỉ là ngọn rau dại mọc quanh chòi với đôi con cá khô, bố bảo có hôm mẹ thèm miếng thịt mà không có tiền mua, bố thương lắm. nhiều. Nghèo đói hành hạ con người, bố mẹ tôi không thể đến bệnh viện mà chỉ nhờ một bà mụ gần đó cưu mang, trải qua bao nhiêu đau đớn cuối cùng tôi cũng chào đời, nhưng mẹ tôi rất yếu vì không thể kiêng khem được. tập thể dục đúng cách. Thương mẹ lắm, mỗi lần nghe bố kể chuyện tuổi thơ, tôi chỉ muốn khóc vì thấy mẹ khổ cực, hy sinh rất nhiều cho gia đình và cuộc sống mà mẹ phải vất vả. Cuộc sống gia đình tôi khấm khá hơn khi cuối cùng bố mẹ tôi dành dụm được một số tiền để mua một mảnh đất nhỏ, trên mảnh đất toàn cỏ cây bụi rậm, bố mẹ tôi cũng một tay khai khẩn. trồng những cây cà phê đầu tiên. Nhưng ông trời không phụ lòng người, khi đến vụ thu hoạch, cà phê mất giá chỉ còn ba ngàn đồng một ký, mẹ tôi với lòng trung kiên của một người đàn bà thép đã bàn với cha quyết tâm trồng rau để bán. , lấy ngắn nuôi dài. Hàng ngày, 3 giờ 30 sáng, bố mẹ tôi cắt rau chất đầy hai thúng để mẹ tôi đi bán. Lúc đó cả xóm ai cũng biết mặt mẹ, bây giờ gặp lại mẹ vẫn thốt lên “Ôi Lệ ngày xưa bán rau!”. đầy ắp nỗi nhớ, đâu đâu cũng thấy dấu chân mẹ mòn, đôi vai gầy vẫn gánh rau đi bán, chắt chiu từng đồng để nuôi cả nhà. Đã có lúc tôi nghĩ nếu đôi vai ấy gục xuống, bao nhiêu lần mẹ tôi đã khóc thầm mà tôi không biết? Mẹ tôi là một người rất nghiêm khắc, bà sống rất tiết kiệm, mọi việc trong nhà ngoài gia đình đều do một tay tôi lo liệu, bởi vì bố tôi vốn là một người cẩu thả. Mẹ thương chị em tôi lắm, tôi còn nhớ rất rõ từng lời dạy, từng cái nắm tay khi mẹ dạy tôi viết những con chữ đầu tiên, những kỷ niệm như mới hôm qua. Ôi, ấm áp làm sao! Tuổi thơ tôi là hình ảnh mẹ đi chợ về, tôi luôn mong có được chiếc bánh rán, cây kẹo mút, món quà quý giá của tuổi thơ. Rồi những ngày mưa gió, mẹ đưa chúng tôi đi tiêm phòng, chỗ nào nước lũ cũng ngập đến bắp thịt, mẹ cho hai chị em tôi vào chiếc cặp mẹ cõng, vượt hàng chục cây số ra trạm. . ân xá. Tôi sợ tiêm, mẹ lại ôm tôi vào lòng dỗ dành, lời nói của mẹ như liều thuốc mê ngọt ngào khiến tôi quên hết đau đớn. Sau này lớn lên, mẹ dạy dỗ chúng tôi rất nghiêm khắc, mẹ không muốn tôi phải phụ thuộc, nhưng tôi phải biết tự lập, tự lo cho mình từ nhỏ, từ nhỏ là nhờ công lao của mẹ. trường, tôi. được biết đến với Bắc Triều Tiên. Có nồi cơm điện đầy đủ, học lớp 3 đã có thể nấu những bữa ăn đơn giản, lớn hơn một chút đã biết giúp bố mẹ làm vườn, so với các bạn thì em là người tự lập nhất. Cho đến hôm nay con đã 14 tuổi, mẹ cũng đã lớn lên rất nhiều, cuộc sống cũng đỡ hơn xưa nhưng chưa bao giờ con thấy mẹ được nghỉ ngơi và sống thu mình. Mẹ tôi lúc nào cũng vậy, làm lụng vất vả không kể nắng mưa, mẹ bảo “Những gì mẹ phấn đấu hôm nay là vì tương lai của con, mẹ không muốn con khổ như mẹ ngày xưa đâu mẹ ạ”. Con xin lỗi mẹ”, rồi mẹ bật khóc, lần đầu tiên tôi thấy mẹ khóc, đúng là “Trên đời không ai tốt hơn mẹ”, và cũng không ai hy sinh nhiều như mẹ. Mỗi khi tôi gặp khó khăn, hay gặp phải những bài toán hóc búa, mẹ như một nhà chiến lược tài ba, luôn đưa ra những định hướng, gợi ý để tôi tự mình vượt qua. Khi tôi lớn lên, học trung học, mẹ tôi không thể giúp tôi học hành nữa. Cô gái ấy trầm ngâm đưa đôi mắt buồn lên đầu tôi “Em ít chữ, không giúp được gì cho anh, anh cố gắng lên. Nghe lời thầy, nghe lời thầy, rủ bạn bè cùng học giỏi”. Từ đôi mắt ấy của mẹ, tôi thấy nỗi buồn tràn trong đáy mắt mẹ, khóe mắt mẹ giờ đã có thêm vài nếp nhăn, làn da cũng sạm đen vì nắng mưa, đôi bàn tay gầy guộc của mẹ bây giờ. trở nên gân guốc, sần sùi, xù xì. Nhưng em thích nhất là được cầm trên tay những chiếc bàn đó, khi những vết chai sần trên tay, lòng em lại càng quyết tâm học làm người, để mai sau cho mẹ được giàu sang, sung sướng. Cuộc sống vất vả khiến mẹ mắc nhiều bệnh nhưng mẹ không bao giờ cho chị em con biết, mẹ chỉ chịu đựng một mình, có lẽ mẹ sợ chúng con lo lắng nên càng thương mẹ nhiều hơn. hơn. Mẹ tôi vất vả cả đời nhưng mẹ chưa bao giờ phàn nàn, mỗi lần mẹ nhìn tôi trìu mến, tôi hiểu mẹ đã tin tưởng và kỳ vọng rất nhiều vào tôi, kỳ vọng vào một cô con gái lớn. sẽ thành người, có cuộc sống hạnh phúc, không phải lo lắng nhiều như mẹ, con yên tâm đi. Tôi dặn lòng không được để mẹ thất vọng, vì mẹ đã chịu nhiều mất mát, tôi không muốn là nỗi lo lắng trong lòng mẹ nữa. Mẹ tôi, một người anh hùng vĩ đại, một anh hùng có một không hai, mẹ là tượng đài không thể thay thế trong lòng tôi, niềm tin của mẹ sẽ là ánh sáng dẫn đường cho tôi bước vào tương lai. Xin chào tất cả mọi người và hy vọng sớm gặp lại bạn! Tô Thị Thanh Thủy Các bài văn mẫu viết thư UPU lần thứ 48 năm 2018 khác => Hãy viết một bức thư về người anh hùng của bạn, người anh hùng đó là Thầy => Hãy viết một bức thư về anh hùng của bạn, anh hùng đó là Anh => Hãy viết một bức thư về người hùng của bạn, người hùng đó là bà => Viết một lá thư về anh hùng của bạn, anh hùng là Chúa => Hãy viết một bức thư về người anh hùng của bạn, người anh hùng đó chính là Bạn => Viết một bức thư về anh hùng của bạn, anh hùng là giáo viên => Viết một lá thư về anh hùng của bạn, anh hùng là ông nội => Hãy viết một bức thư về người anh hùng của em, người anh hùng đó là bố Xem thêm các bài viết hay về Hỏi đáp văn học [rule_{ruleNumber}] Viết a thư về anh hùng của anh hùng là Mẹ Bạn xem bài Hãy viết một bức thư về người anh hùng của em, người anh hùng đó là Mẹ Bạn đã khắc phục vấn đề bạn phát hiện ra chưa?, nếu không, vui lòng bình luận thêm về Hãy viết một bức thư về người anh hùng của em, người anh hùng đó là Mẹ bên dưới để thay đổi và hoàn thiện nội dung tốt hơn phục vụ bạn đọc! Cảm ơn bạn đã ghé thăm website THPT Trần Hưng Đạo Thể loại Văn học Viết a thư về anh hùng của anh hùng là Mẹ Hằng năm, UPU tổ chức cuộc thi viết thư Quốc tế dành cho trẻ em. Nâng cao khả năng viết văn và sự phong phú trong tư duy sáng tạo của các em. Đồng thời cũng giúp các em tiếp cận và nhận thức các vấn đề của xã hội, của thời đại và thể hiện suy nghĩ của mình đối với những vấn đề này; bồi đắp, nuôi dưỡng, có trách nhiệm đối với xã hội, đất nước và thế giới. Chính vì vậy, UPU Liên minh Bưu chính Thế giới đã tổ chức cuộc thi Viết thư quốc tế lần thứ 50 năm 2021 với chủ đề "Em hãy viết thư gửi người thân trong gia đình để chia sẻ trải nghiệm của mình về đại dịch COVID-19", tên tiếng Anh "Write a letter to a family member about your experience of the COVID – 19 pandemic". Để hiểu rõ về cuộc thi này, mời các em cùng chúng tôi theo dõi bài viết dưới đây. Cách tính bảo hiểm thất nghiệp, trợ cấp thất nghiệp 2021 Các mẫu thư mời tất niên - Mẫu thiệp mời tất niên công ty đẹp nhất Cách viết bản tường trình - Mẫu bản tường trình thông dụng nhất Để hiểu rõ về cuộc thi, chúng ta cần nắm rõ thể lệ cuộc thi viết thư cần có những yếu tố nào, thời gian dự thi bắt đầu từ ngày bao nhiêu, giải thưởng như thế nào... Các em hãy CLICK vào file tải bên dưới để nắm rõ thể lệ cuộc thi viết thư này. Hướng dẫn cách viết thư UPU 2021 Dưới đây, hướng dẫn cách viết thư UPU sao cho nội dung thư mạch lạc, rõ ràng, không viết kiểu khô khan, kể lể chung chung hay liệt kê. Bài dự thi thể hiện cảm xúc chân thành của người dự thi, có thể thuyết phục cao đối với giám khảo. Thư UPU đạt giải cao là bức thư có thể lay động trái tim người đọc. Phần đầu bức thư - Địa điểm và thời gian viết thư viết ở góc phía bên phải trang giấy. Ví dụ Bắc Giang, ngày 15 tháng 8 năm 2020 Hồ Chí Minh, ngày 1 tháng 7 năm 2020 Huế, ngày 28 tháng 10 năm 2020 - Lời chào đầu tiên dành cho người nhận thư người thân trong gia đình em. Ví dụ Ông kính mến của con! Bố thân mến! Mẹ yêu quý của con! Phần nội dung bức thư - Dẫn dắt nêu mục đích, lý do hay thời gian, hoàn cảnh em viết bức thư này. Gợi ý đã lâu chưa được gặp gỡ, muốn gửi gắm thông điệp nào đó, muốn chia sẻ những thông tin đặc biệt… - Nội dung chính của bức thư chia sẻ trải nghiệm của mình về đại dịch Covid Nêu những thông tin cơ bản mà em biết về đại dịch Covid nguồn gốc, mức độ nguy hiểm, cơ chế lây lan, hậu quả của nó… và tình hình dịch Covid ở nước ta gây ra nhiều khó khăn, nguy hiểm nhưng về cơ bản đã được kiểm soát… Những mong muốn đối với người nhận thư về việc phòng tránh dịch mong người nhận thư nên hoặc không nên làm gì để tránh lây lan Lợi ích của việc phòng dịch cẩn thận từ những cá nhân nhỏ ảnh hưởng đến gia đình và toàn xã hội Thể hiện niềm tin vào tương lai hoàn toàn chế ngự được dịch bệnh - Tình cảm của em dành cho người nhận thư. Phần cuối bức thư - Chữ kí của người viết thư, cùng từ xưng hô thân mật. Ví dụ Cháu trai đáng yêu của bà, con gái ngoan ngoãn của bà, em trai của anh… Một số mẫu bài viết thư UPU về đại dịch Covid 19 Dưới đây là các mẫu bài viết thư UPU về đại dịch Covid-19 hay và ý nghĩa, đã được chúng tôi chọn lọc từ đội ngũ chuyên gia giàu kinh nghiệm chia sẻ, miễn phí. Các em tham khảo bài mẫu dưới đây Mẫu 1 Viết thư gửi bà nội yêu quý Bà nội yêu quý của cháu! Cháu là ........ - cháu gái bé nhỏ của bà đây ạ. Cũng đã hơn 3 tháng cháu chưa được về quê thăm bà rồi. Không phải vì cháu không nhớ bà hay giận bà đâu bà ạ. Thật ra, cháu nhớ bà nhiều lắm. Cháu nhớ từng cái thơm má, từng cái vuốt tóc, từng lời thủ thỉ âu yếm của bà. Thế nhưng, dù vậy, cháu và bố mẹ vẫn không thể về quê thăm bà trong thời gian này được. Bởi đại dịch Covid-19 đang hoành hành khắp nơi, mang theo những nguy hiểm khôn lường. Dịch Covid-19 bắt đầu xuất hiện ở nước ta từ dịp Tết Nguyên Đán, với khả năng lây lan chóng mặt. Nó khiến sức khỏe con người suy giảm nhanh chóng và dễ dẫn đến tử vong. Nước ta đã có hơn 1000 người nhiễm phải loại virut này rồi. Tuy nhiên thật may, là nhà nước đã nhanh chóng có những biện pháp ngăn ngừa, cách ly để kiểm soát tình hình dịch bệnh. Nhờ vậy, mà cuộc sống của chúng ta vẫn ổn định và an toàn. Và đó cũng chính là lý do suốt 3 tháng nay cháu và gia đình không về quê thăm bà. Dù rất nhớ và muốn chạy ngay đến bên bà, nhưng cháu vẫn cố tuân thủ theo những yêu cầu, lời khuyên của bộ y tế, rằng phải hạn chế tối đa việc di chuyển, tập trung nơi đông người trong thời gian này. Thế nên, bà đừng giận cháu bà nhé! Ở quê, bà cũng hãy cố gắng thực hiện theo những khuyến cáo của bộ y tế để giữ gìn sức khỏe của bản thân mình. Như hạn chế ra ngoài, tụ tập nơi đông người, luôn mang khẩu trang, thường xuyên sát khuẩn tay… Để chờ khi đại dịch qua đi, cháu và cả nhà sẽ về quê thăm bà ngay. Bà sẽ lại vuốt tóc cháu, thủ thỉ những câu chuyện từ ngày xửa ngày xưa. Bà nhé? Cháu gái yêu quý của bà Mẫu 2 Viết thư gửi bố mẹ chia sẻ về đại dịch Covid 19 Hà Nội, ngày... tháng... 20… Bố mẹ yêu quý! Đã lâu lắm rồi con không viết thư gửi bố mẹ một phần vì công việc bận rộn một phần cũng vì con còn quá vô tâm chưa thực sự quan tâm đến bố mẹ. Dạo này bố mẹ ở nhà có khỏe không, công việc đồng áng ở nhà vẫn tốt chứ ạ. Công việc con trên này vẫn bình thường, tuy nhiên do dịch Covid nên cũng bị ảnh hưởng đôi chút. Bố mẹ ở nhà ra khi đi ra ngoài nhớ đeo khẩu trang và sát khuẩn tay nhé, dịch Covid này rất nguy hiểm nên ở đây con rất lo lắng cho bố mẹ. Mỗi khi xem thời sự thấy những thông tin có người bị nhiễm Covid ở gần khu vực nhà mình lòng con lại bộn bề lo âu. Chỉ mong dịch chóng qua để mọi người được an toàn và khôi phục lại kinh tế. Gần đây con được công ty cho làm việc ở nhà, bố mẹ đừng lo tuy làm ở nhưng con vẫn hoàn thành tốt công việc và đảm bảo được cuộc sống của mình. Ở trên này các cô chú ở phường rất tốt, thường xuyên nhắc nhở tuyên truyền để mọi người cùng chung tay chống dịch bệnh nên công tác phòng chống dịch ở chỗ con ở luôn được đảm bảo. Con cũng ít đi ra ngoài và tiếp xúc nơi đông người, thi thoảng con đi chợ và mua đồ ăn đủ cho cả tuần luôn. Hiện nay cả nước đang chung tay chống lại Covid nên con cũng chỉ muốn góp một phần nhỏ bé của mình nhằm nâng cao ý thức, phòng chống sự lây lan của dịch bệnh. Hy vọng tới đây cùng với sự hỗ trợ tích cực của nhà nước, cả nước mình sẽ chiến thắng được dịch bệnh Covid để con có thể yên tâm công tác hơn vì con biết bố mẹ sẽ luôn được khỏe mạnh. Cuối thư con xin chúc bố mẹ có thật nhiều sức khỏe để luôn là chỗ dựa vững chắc cho con gái yêu nhé. Cả nhà mình cùng quyết tâm chung tay đẩy lùi dịch Covid bố mẹ nhé. Con yêu bố mẹ! Ký tên Con gái yêu ►►►Để bài dự thi của mình hay, đạt điểm số cao, chúng tôi đã sưu tầm một số bài mẫu viết thư UPU lần thứ 50 năm 2021 với chủ đề về viết thư gửi người thân trong gia đình chia sẻ trải nghiệm của mình về đại dịch Covid-19. Giúp các em tham khảo và có thêm nhiều ý tưởng để viết. Dưới đây là link tải miễn phí các bài văn mẫu hay Trên đây, chúng tôi tổng hợp những thông tin về Cuộc thi lần thứ 50 về “trải nghiệm về đại dịch” để các em có thể hình dung các nội dung xoay quanh chủ đề Cuộc thi của chúng ta. Chúc các em có những bức thư sáng tạo, giàu cảm xúc và đoạt giải cao trong mùa thi Viết thư Quốc tế UPU năm 2021. Viết thư cho mẹ về đại dịch Covid 19 - Mẫu 1Hà Nội, ngày … tháng … năm …Mẹ yêu quý của con!Cũng đã 3 tuần rồi con chưa được gặp mẹ. Từ lúc đại dịch Covid-19 bùng lên, mẹ đã luôn phải túc trực ở bệnh viện. Để đảm bảo an toàn cho mọi người, mẹ đã không thể về nhà. Thế nhưng, mẹ đừng quá lo lắng về con và bố nhé. Hiện nay, con đã được nghỉ học ở nhà, còn bố thì vẫn đi làm bình thường. Tuy nhiên, cả con và bố vẫn luôn tuân thủ đúng theo những khuyến cáo của bộ y tế và lời mẹ dặn. Đi đâu con và bố cũng mang khẩu trang, và thường xuyên sát khuẩn tay nữa. Và tất nhiên, con và bố vẫn rất khỏe nên, mẹ đừng quá lo lắng, mà hãy giữ gìn sức khỏe và tập trung cho công việc nhé. Con biết chắc hẳn giờ này mẹ đang rất mệt mỏi và nhớ nhà. Con và bố cũng nhớ mẹ lắm. Thế nhưng chúng ta phải cùng nhau cố gắng vượt qua. Con tin rằng, rồi chúng ta sẽ chiến thắng được đại dịch lần này một cách thành công. Chờ đến ngày đó, con và bố sẽ đến bệnh viện đón mẹ về nhà. Mẹ phải hứa với con là luôn giữ gìn sức khỏe và lạc quan lên. Mẹ nhé?Con gái yêu của mẹViết thư cho mẹ về đại dịch Covid 19 - Mẫu 2Quảng Ninh, ngày... tháng... 2020Mẹ yêu quý!Đã lâu lắm rồi con không viết thư gửi mẹ một phần vì công việc bận rộn một phần cũng vì con còn quá vô tâm chưa thực sự quan tâm đến này mẹ ở nhà có khỏe không, công việc đồng áng ở nhà vẫn tốt chứ ạ. Công việc con trên này vẫn bình thường, tuy nhiên do dịch Covid nên cũng bị ảnh hưởng đôi chút. Mẹ ở nhà ra khi đi ra ngoài nhớ đeo khẩu trang và sát khuẩn tay nhé, dịch Covid này rất nguy hiểm nên ở đây con rất lo lắng cho mẹ. Mỗi khi xem thời sự thấy những thông tin có người bị nhiễm Covid ở gần khu vực nhà mình lòng con lại bộn bề lo âu. Chỉ mong dịch chóng qua để mọi người được an toàn và khôi phục lại kinh đây con được công ty cho làm việc ở nhà, Mẹ đừng lo tuy làm ở nhưng con vẫn hoàn thành tốt công việc và đảm bảo được cuộc sống của mình. Ở trên này các cô chú ở phường rất tốt, thường xuyên nhắc nhở tuyên truyền để mọi người cùng chung tay chống dịch bệnh nên công tác phòng chống dịch ở chỗ con ở luôn được đảm bảo. Con cũng ít đi ra ngoài và tiếp xúc nơi đông người, thi thoảng con đi chợ và mua đồ ăn đủ cho cả tuần nay cả nước đang chung tay chống lại Covid nên con cũng chỉ muốn góp một phần nhỏ bé của mình nhằm nâng cao ý thức, phòng chống sự lây lan của dịch bệnh. Hy vọng tới đây cùng với sự hỗ trợ tích cực của nhà nước, cả nước mình sẽ chiến thắng được dịch bệnh Covid để con có thể yên tâm công tác hơn vì con biết mẹ sẽ luôn được khỏe thư con xin chúc mẹ có thật nhiều sức khỏe để luôn là chỗ dựa vững chắc cho con gái yêu nhé. Cả nhà mình cùng quyết tâm chung tay đẩy lùi dịch Covid mẹ nhé. Con yêu mẹ!Ký tên Con gái yêuThanh Hằng

viết thư upu về mẹ